1 00:00:01,010 --> 00:00:04,160 Soyuzmultfilm · 1983 1 00:00:04,160 --> 00:00:08,379 LÂU ĐÀI DỐI TRÁ Theo đồng thoại Vytautė Žilinskaitė 1 00:00:08,480 --> 00:00:12,320 Biên kịch : Anatoly Petrov, Gennady Sokolsky 1 00:00:12,400 --> 00:00:16,089 Đạo diễn : Gennady Sokolsky Giám chế : Tatyana Sokolskaya 1 00:00:16,179 --> 00:00:19,500 Nhiếp ảnh : Mikhail Druyan Âm thanh : Vladimir Kutuzov 1 00:00:19,609 --> 00:00:22,730 Cắt ghép : Yelena Belyavskaya Phụ tá : I. Litovskaya 1 00:00:22,809 --> 00:00:27,169 Họa sĩ : T. Makarova, T. Zvorykina, Ye. Karavayeva, O. Novoselova, Ye. Semyonova 1 00:00:27,320 --> 00:00:31,890 Hoạt họa : E. Maslova, V. Kolesnikova, A. Dorogov, V. Zakharov, D. Kulikov, T. Sooster 1 00:00:32,079 --> 00:00:44,140 - Biên dịch : Duy Kiền - 1 00:01:06,640 --> 00:01:11,530 Truyện xảy ra khi tớ còn thơ ấu. 1 00:01:13,290 --> 00:01:17,190 Một sớm như thường lệ, tớ chả muốn dậy tí nào. 1 00:01:18,170 --> 00:01:20,820 Tớ bảo rằng còn ngái ngủ lắm. 1 00:01:21,430 --> 00:01:25,870 Thề danh dự rằng tớ đang ngủ. Nhưng mẹ tớ, vì nhiều lí do, chả tin. 1 00:01:26,989 --> 00:01:29,129 Tớ đành dậy thôi. 1 00:01:39,420 --> 00:01:45,180 Mẹ bảo : Sao con lại bẻ nó ? Nó tự gãy chứ - Tớ đáp - thề đấy. 1 00:01:45,799 --> 00:01:49,019 Mẹ lại không tin nữa rồi. Tớ thậm chí cảm thấy bị xúc phạm. 1 00:01:49,340 --> 00:01:53,390 Dĩ nhiên, tớ dối đấy. Tớ dối... thi thoảng thôi. 1 00:01:53,409 --> 00:01:55,689 Nhưng lúc ấy dường như chưa tệ lắm. 1 00:02:00,290 --> 00:02:03,440 Sáng nào tớ cũng dọn giường. 1 00:02:03,859 --> 00:02:07,920 Xong rồi rửa mặt, chải răng... năm lần, mười lượt... 1 00:02:10,509 --> 00:02:16,939 Mẹ lúc nào chả : Con chải răng chưa ? Còn tớ : Chải rồi, chải rồi. 1 00:02:23,189 --> 00:02:26,280 - Thế ngoáy tai chưa ? - Ngoáy rồi, ngoáy rồi. 1 00:02:29,319 --> 00:02:31,120 Con làm gì mà lâu thế ? 1 00:02:32,250 --> 00:02:37,199 Thật không hiểu nổi, mỗi đánh răng mà con mất bao lâu thế ư ? 1 00:02:37,280 --> 00:02:41,140 Mà nhớ phải rửa chân tay mặt mũi đấy. 1 00:02:41,240 --> 00:02:44,330 Tớ cũng muốn rửa chân lắm chứ. 1 00:02:50,389 --> 00:02:52,399 Con chỉ rửa chân thôi mà, thề đấy. 1 00:02:54,139 --> 00:02:56,569 Bữa sáng, mẹ tớ hay nấu cháo. 1 00:02:56,919 --> 00:03:01,879 Tự dưng hôm nay tớ khoái tuyết tan thế, nhưng đúng lúc chả nuốt nổi miếng nào. 1 00:03:02,210 --> 00:03:06,469 Thế là lại dối, tớ bảo rằng ăn rồi và chạy tót ra ngoài. 1 00:03:07,020 --> 00:03:10,219 Thì dĩ nhiên, tớ phải hứa rằng sẽ không bước khỏi sân. 1 00:04:20,069 --> 00:04:22,439 Đây là nơi mọi truyện bắt đầu. 1 00:05:05,360 --> 00:05:08,639 Đột nhiên, tớ bị chặn lại bởi một người lạ ăn vận cũng lạ nốt. 1 00:05:09,160 --> 00:05:13,600 Và người ấy gọi tên tớ, tớ bèn hỏi : Làm sao bác biết tên cháu ? 1 00:05:14,420 --> 00:05:17,180 Ta biết cậu rõ lắm mà. 1 00:05:17,939 --> 00:05:20,930 Đấy chỉ để nói rằng, ta chẳng rõ cậu vừa làm rách quần ở đoạn nào. 1 00:05:21,620 --> 00:05:23,860 Và rồi tớ bắt đầu huyên thuyên như thể cái máy đo khí ấy. 1 00:05:24,220 --> 00:05:26,090 Chú bé này làm rách dễ hàng đống quần rồi. 1 00:05:26,339 --> 00:05:30,399 Nào là tớ định đi mua đường này, nào là mẹ bắt tớ phải ra ngoài này. 1 00:05:30,569 --> 00:05:32,860 Như thường, tớ lại chêm : Thề đấy. 1 00:05:33,569 --> 00:05:36,599 Vậy là ông ta đòi đưa tớ đến hiệu. 1 00:05:46,089 --> 00:05:49,869 May quá, tớ chắc mẩm. Tớ được rước như thể ông hoàng ấy. 1 00:05:50,300 --> 00:05:54,500 Tiếc nỗi mấy thằng hàng xóm chả được thấy cảnh này, không thì tha hồ tức tối. 1 00:06:17,490 --> 00:06:19,310 Tớ thấy xe đang rời thành phố. 1 00:06:20,839 --> 00:06:23,259 Chúng ta đi đâu thế bác - Tớ thắc mắc. 1 00:06:23,529 --> 00:06:27,289 Ta cũng chả rõ - Ông ấy nói - thì đi mua đường. 1 00:06:28,100 --> 00:06:30,820 Mình tới đó có sớm không - Tớ hỏi nữa. 1 00:06:31,009 --> 00:06:36,399 Ông bảo : Sớm, ta thề đấy. Còn không đủ thì giờ đếm tới 3 luôn. 1 00:06:36,629 --> 00:06:41,110 Một, hai, ba - Tớ đếm. Thế mà vẫn chưa tới nơi. 1 00:06:42,560 --> 00:06:46,040 Trong thâm tâm, tớ đồ rằng ông ta đang chơi khăm mình. 1 00:07:23,339 --> 00:07:25,989 Chúng ta ở đâu đây ạ - Tớ hỏi. 1 00:07:26,639 --> 00:07:29,870 Thì hiệu đường đấy - Ông ấy nói. 1 00:07:30,639 --> 00:07:33,399 Nhưng cháu đâu cần đường - Tớ bảo - Cháu phỉnh bác đấy. 1 00:07:34,089 --> 00:07:39,359 Thì ta cũng phỉnh cậu thôi, hoan nghinh viếng lâu đài hoàng gia ! 1 00:07:48,970 --> 00:07:52,620 Đợi đây nhé - Ông nói, xong mất tăm. 1 00:08:04,819 --> 00:08:06,819 [Đệ nhất] 1 00:08:07,699 --> 00:08:09,699 [Đệ nhị] 1 00:08:10,899 --> 00:08:12,899 [Đệ tam] 1 00:08:13,660 --> 00:08:15,660 [Đệ tứ] 1 00:08:16,420 --> 00:08:18,090 [Đệ ngũ] 1 00:08:58,639 --> 00:09:04,240 Lâu đài lạ quá cơ - Tớ mới nghĩ - Người ngợm ở đây cũng lạ nữa. 1 00:09:07,240 --> 00:09:13,570 Không được - Ông ta nói - Ở lĩnh địa này, gặp vua mà như thế thì không đúng mực. 1 00:09:13,860 --> 00:09:16,440 Quần rách này ! Áo bẩn này ! 1 00:09:17,409 --> 00:09:19,429 Như thể là một vấn đề khác vậy ! 1 00:09:40,440 --> 00:09:45,130 Nhà vua lầm bầm : Lại kẻ trung thực nữa được đưa vào. 1 00:09:45,570 --> 00:09:49,520 Dĩ nhiên tôi trung thực - Tớ phản bác - Nghĩa là, chả bao giờ dối trá. 1 00:09:49,580 --> 00:09:51,900 Và họ lại cười. 1 00:09:52,049 --> 00:09:55,029 Thì bọn ta cũng chỉ nói thật thôi. 1 00:09:55,129 --> 00:09:57,429 Không lời nào dối trá luôn. 1 00:09:57,759 --> 00:10:00,669 Mi thấy đèn chùm chỗ ta thế nào ? 1 00:10:04,070 --> 00:10:07,810 Đồ giả mà - Tớ thưa - Chỉ là bong bóng tầm phào thôi. 1 00:10:08,409 --> 00:10:10,929 Có biết tại sao ngươi cho rằng bọn ta nói dối không ? 1 00:10:10,990 --> 00:10:12,830 Bởi vì ngươi không có đôi tai. 1 00:10:13,480 --> 00:10:16,490 Tớ bèn banh cả đôi ra. 1 00:10:16,600 --> 00:10:20,570 Họ lại cười nhạo tớ rồi. 1 00:10:21,019 --> 00:10:23,909 Nhìn chung - Tớ mẩm - Mấy trò đùa làm mình tổn thương quá đỗi. 1 00:10:24,289 --> 00:10:26,099 Thôi, chẳng nên gây mếch lòng. 1 00:10:27,350 --> 00:10:31,680 Thế rồi vua bảo tớ : Hãy ngồi nghỉ trên ghế êm ái này nào ! 1 00:10:32,090 --> 00:10:38,280 Tớ chạy ra đấy và phịch. Họ lại ran lên, bực quá ! 1 00:10:38,470 --> 00:10:42,639 Nói chung - Tớ nghĩ - Nếu đấy là truyện lúc nào cũng xảy ra được... 1 00:10:42,820 --> 00:10:49,919 Các bạn ơi ! Bệ hạ thưởng kem cho lòng trung thực đây này. 1 00:10:53,059 --> 00:10:56,369 Kem cơ đấy ! 1 00:10:57,539 --> 00:11:01,789 Dĩ nhiên, vì việc ấy tớ sẵn lòng bỏ quá mọi truyện cho. 1 00:11:19,259 --> 00:11:25,129 Họ lại cười phá lên, trong khi trò này khiến họ trông như chả chú tâm gì. 1 00:11:30,220 --> 00:11:35,800 Tớ phát ốm vì trò ấy rồi, bảo : Chừng nào bác cho cháu về ? 1 00:11:36,330 --> 00:11:42,190 Nghe đây, chừng nào cậu làm được trò nhào lộn thì ngay tức khắc thấy mình đang ở nhà thôi. 1 00:11:42,450 --> 00:11:45,740 Thề danh dự, đây là lâu đài ma thuật. 1 00:12:29,049 --> 00:12:34,729 Và thế là đức vua thông báo rằng hôm nay chúng tớ có khách quý... 1 00:12:35,059 --> 00:12:42,399 ... từ một xứ sở xa xôi, cần chuẩn bị nghênh tiếp và mời họ ngắm lâu đài kì diệu này. 1 00:13:25,279 --> 00:13:27,039 Họ chả thấy gì hay sao ? 1 00:13:31,340 --> 00:13:34,080 Đây đúng là bọn khinh suất - Tớ nghĩ. 1 00:13:34,080 --> 00:13:38,139 Và vua rằng : Thấy chưa, không có nơi nào trên thế gian như lâu đài lộng lẫy lạ lùng này đâu. 1 00:13:38,159 --> 00:13:43,199 Mà chớ khúm núm trước đức vua chính trực và chân thành này. 1 00:13:43,490 --> 00:13:48,500 Thưa quý khách, chư vị không muốn tạm nghỉ sau hành trình dài ư ? 1 00:13:57,009 --> 00:13:59,090 Tớ không chịu nổi trò phỉnh nữa. 1 00:13:59,389 --> 00:14:01,279 Đừng ngồi lên đó nhé ! 1 00:14:02,259 --> 00:14:05,330 Nếu mà ngồi, nó nổ tung làm các ông ngã đấy. 1 00:14:06,409 --> 00:14:09,370 Đây chả có gì thật sất, cả kem cũng vậy. 1 00:14:09,610 --> 00:14:12,560 Lâu đài này chỉ toàn dối trá và kẻ lường gạt đấy. 1 00:14:14,299 --> 00:14:18,959 Xin các ông cho cháu về đi ! Cháu chả muốn ở đây chút nào nữa. 1 00:14:38,850 --> 00:14:41,670 Họ bảo : Nào, nhà cậu đây rồi. 1 00:15:16,370 --> 00:15:19,279 Tớ chào và hỏi bác tài xế xem có thể đưa mình về nhà không. 1 00:15:20,440 --> 00:15:22,580 Bác ngó bộ dạng tớ từ đầu đến chân. 1 00:15:25,159 --> 00:15:29,789 À, đây là đồng phục trường cháu ấy mà - Tớ dối. 1 00:15:30,399 --> 00:15:32,679 Bác chả nói gì và bỏ đi. 1 00:15:32,779 --> 00:15:42,629 Tớ mới nghĩ : Phải, mình đã vỡ ra mọi sự. Và bạn biết đấy, tự bấy tớ chả dám dối nữa. 1 00:15:43,149 --> 00:15:45,019 Thề danh dự ! 1 00:15:57,299 --> 00:16:00,995 HẾT © Vergilarchivum 2018